Câu chuyện hành xử của tháng: PHÍ ĐIỀU TRỊ

Thứ năm - 31/05/2007 12:10

(NCTG) Tại phòng khám khu vực, tôi đọc thông báo về việc phải trả phí điều trị ra sao. Bên cạnh tôi là một phụ nữ đứng tuổi, bà cũng chăm chú đọc bản thông báo. Rồi bà quay sang nhìn tôi, vẻ dò hỏi.

- Sao vậy, thưa bác? Bác không hiểu ạ? - tôi hỏi bà.

- Tôi hiểu cô ạ, có điều... tôi không có tiền trả phí điều trị - bà đáp. - Cô này, nếu tôi xin bác sĩ cho tôi đơn thuốc mà không yêu cầu khám cho tôi thì họ có bắt tôi trả phí điều trị không nhỉ? Từ mấy tuần nay tôi đau dạ dày lắm.

- Chắc chắn là bác phải trả phí điều trị rồi, vả lại, bác sĩ cũng không cho đơn thuốc nếu không khám đâu - tôi đáp.

- Vậy thôi... tôi về vậy...

- Bác không thể để đau mãi vậy đâu, vào với cháu đi, mình sẽ tính xem thế nào - tôi bảo bà cụ. Bà nhìn tôi vẻ hàm ơn, cám ơn tôi và hai chúng tôi cùng vào phòng khám. Tôi trả 300 Ft rồi đi ra.

Một lúc sau, khi đến lượt tôi, bà bác sĩ cho tôi hay bà cụ đã được giới thiệu ngay vào viện vì trạng thái sức khỏe của cụ rất tệ!

Tôi xin tên, địa chỉ bà cụ vì muốn tiếp tục giúp cụ. Ba trăm Forint không là khoản tiền lớn, nhưng đâu phải ai cũng có... (*)

"Ba trăm Forint không là khoản tiền lớn, nhưng đâu phải ai cũng có..."

(*) Bài của độc giả hưởng ứng cuộc thi "Câu chuyện hành xử của tháng" của nhật báo "Tự do Nhân dân" (Népszabadság) và đã được thưởng 3 tháng báo.

R.É, Budapest - Trần Lê dịch từ bản tiếng Hung


 

Những tin mới hơn

 

Những tin cũ hơn