Tính đến giờ, áng “thi cổ hùng văn” này của Hungary đã có gần 10 bản dịch tiếng Việt, điều đó cũng nói lên sức sống mạnh mẽ của nó sau gần 170 năm, cũng như, phản ánh những xúc cảm tương đồng, sự đồng điệu giữa tình cảm và tâm thế của hai dân tộc cách nhau một khoảng rất xa về địa lý.
Trân trọng giới thiệu! (NCTG)
*
BÀI CA DÂN TỘC
Tổ quốc gọi, hỡi người Hung, đứng dậy!
Lúc này đây hay sẽ chẳng bao giờ!
Nô lệ hay tự do? Không thể chần chờ,
Hãy chọn đi, người Hung ơi, hãy chọn!
Người Hung thề
Trước Chúa,
Xin thề:
Không bao giờ làm nô lệ nữa!
Đời nô lệ đến nay ta sống,
Làm tổ tiên ta phải chịu đọa đày,
Từng sống, chết cho tự do của mảnh đất này,
Sao thể nghỉ yên khi nước còn nô lệ.
Người Hung thề
Trước Chúa,
Xin thề:
Không bao giờ làm nô lệ nữa!
Ơi người con lạc lối ươn hèn,
Đất nước đang cần mà không dám hiến dâng,
Mi vẫn coi cuộc đời rách nát,
Hơn danh dự thiêng liêng của Tổ quốc mình.
Người Hung thề
Trước Chúa,
Xin thề:
Không bao giờ làm nô lệ nữa!
Ánh thép kiếm sáng hơn xiềng xích,
Điểm tô tay hơn vạn lần xiềng,
Vậy mà ta vẫn cứ đeo vòng xích!
Bạn hãy cầm đi, thanh kiếm cũ này!
Người Hung thề
Trước Chúa,
Xin thề:
Không bao giờ làm nô lệ nữa!
Tên Hungary rồi sẽ lại rạng ngời,
Sẽ lại được vinh danh như một thuở;
Nỗi hổ thẹn trải dài bao thế kỷ,
Ngay hôm nay hãy rửa sạch đi nào!
Người Hung thề
Trước Chúa,
Xin thề:
Không bao giờ làm nô lệ nữa!
Bên gò mộ của chúng ta, lặng lẽ
Con cháu ta kính cẩn cúi đầu,
Thành kính gọi ta trong lúc nguyện cầu
Nguyện cho ta được phước lành mãi mãi.
Người Hung thề
Trước Chúa,
Xin thề:
Không bao giờ làm nô lệ nữa!