DỊCH THƠ HUNGARY (9)

Thứ bảy - 04/08/2007 23:58

(NCTG) "Những vần thơ tang tóc" của Petőfi Sándor vẫn được dịch, chuyển ngữ theo nhiều cách; có tác giả đã gửi 2-3 bản dịch khác nhau, như một thử thách về ngôn ngữ trong việc chuyển tải những tình cảm, tâm tư của thi hào Hungary sang tiếng Việt...

Minh họa một thi phẩm của Petőfi Sándor - Tranh thiếu nhi của Xu Yi Lili

* Thi phẩm MIT NEM TETTEM VOLNA ÉRTED... (Petőfi Sándor)

Bản dịch của Hoa Xuyên Tuyết (mạng Thi Viện)
 
Còn điều gì anh không làm nữa đâu em 
Cho bé nhỏ của anh, mái tóc vàng thương mến 
Nhưng định mệnh đã cắt ngang lời âu yếm 
Không kịp nữa rồi thổ lộ tình anh! 
 
Cả cuộc đời, suốt một đời anh 
Điều đã làm cho em bé bỏng:
Chỉ một mà thôi – nâng tấm thân nhẹ mỏng 
Đặt vào chiếc quan tài lạnh lẽo vô tri

Bản dịch của Thanh Sơn (Budapest)
 
Còn gì nữa, anh chưa làm cho em
Cô gái nhỏ, mái tóc vàng xinh xắn!
Định mệnh trớ trêu chính là lá chắn
Ngăn cản anh nói những lời yêu
 
Suốt quãng đời anh, tất cả những điều
Đã làm cho em khi mà anh có thể
Chỉ bấy nhiêu thôi, điều mà anh kể
Chiếc quan tài, tay anh đặt thi thể em vô

* Thi phẩm TE VOLTÁL EGYETLEN VIRÁGOM... (Petőfi Sándor)

Bản dịch của Đào Nguyệt Ánh (mạng HAO)

Em là duy nhất nhành hoa
Héo rồi, cuộc sống anh đà vắng tanh
Em là tia nắng long lanh
Xa rồi, bóng tối quanh anh ngập tràn.

Em cho cánh mộng thiên thần
Vỡ rồi, anh chẳng một lần bay cao
Em truyền nhiệt huyết dâng trào
Lạnh rồi, ôi giá băng nào ướp anh!

Bản dịch của Hoa Xuyên Tuyết (mạng Thi Viện)
 
Em là nhành hoa duy nhất của anh; 
Em đã héo rồi – đời anh tàn lụi. 
Em là tia nắng trong anh tươi mới; 
Em đã xa rồi – đời bao phủ màn đêm. 
 
Em chắp cánh cho anh bao mộng ước cuồng điên; 
Em đã vỡ rồi – anh nào bay được nữa. 
Em làm máu tim anh nóng lên như lửa; 
Em đã lạnh rồi – hỡi trời, ôi băng giá lòng anh!

Bản dịch của Thanh Sơn (Budapest)
 
Đóa hoa duy nhất của anh
Em tàn: anh cũng sẽ nhanh hoang tàn
Em là tia nắng nồng nàn
Tắt đi: anh chỉ có màn đêm đen
 
Chắp cánh hoài bão, là em
Gẫy rồi đôi cánh: anh thèm được bay
Có em, nhiệt huyết hăng say
Em lạnh: trời hỡi, lòng này giá băng

* Thi phẩm HULL A LEVÉL A VIRÁGRÓL... (Petőfi Sándor)

Bản dịch của Thanh Sơn (Budapest)
 
Nhành hoa hỡi, xa lìa rơi chiếc lá
Giã từ em, cô gái nhỏ của anh
Trời đón em, ơi cô gái đáng yêu
Vĩnh biệt em với bao điều thân thiết
Ôi! Bồ câu nhỏ bé của anh!
 
Ánh trăng tàn, buông sắc vàng lạt úa
Như hai ta cũng nhợt nhạt, vô hồn
Trời đón em, ơi cô gái đáng yêu
Vĩnh biệt em với bao điều thân thiết
Ôi! Bồ câu nhỏ bé của anh!
 
Cành khô thấm sương đêm rơi ướt đẫm
Như lệ tràn trên gương mặt hai ta
Trời đón em, ơi cô gái đáng yêu
Vĩnh biệt em với bao điều thân thiết
Ôi! Bồ câu nhỏ bé của anh!
 
Cây hồng kia, liệu sẽ còn hoa nữa
Có thể nào ta còn thấy được nhau
Trời đón em, ơi cô gái đáng yêu
Vĩnh biệt em với bao điều thân thiết
Ôi! Bồ câu nhỏ bé của anh!

Bản dịch của Hoa Xuyên Tuyết (mạng Thi Viện)

Chiếc lá xanh lìa đứt khỏi cành 
Anh nói lời chia biệt với em anh 
Yêu ơi, xin vĩnh biệt 
Thương ơi, xin giã từ! 
Ơi yêu thương bé nhỏ của lòng anh! 
 
Trên trời cao trăng vàng sáng long lanh 
Mà đôi ta bợt màu giá lạnh? 
Yêu ơi, xin vĩnh biệt 
Thương ơi, xin giã từ! 
Ơi yêu thương bé nhỏ của lòng anh! 
 
Sương nhỏ giọt xuống cành khô thê thiết 
Lệ đã nhạt nhòa trên má anh đây 
Yêu ơi, xin vĩnh biệt 
Thương ơi, xin giã từ! 
Ơi yêu thương bé nhỏ của lòng anh! 
 
Trên cành hồng còn bông thắm anh chờ 
Là ta sẽ đôi lần gặp lại 
Yêu ơi, xin vĩnh biệt 
Thương ơi, xin giã từ! 
Ơi yêu thương bé nhỏ của lòng anh! 

* Thi phẩm LE AZ ÉGRŐL HULL A CSILLAG... (Petőfi Sándor)

Bản dịch của Đào Nguyệt Ánh (mạng HAO)

Trên trời một ánh sao sa,
Long lanh một giọt lệ nhòa mắt anh.

Vì đâu sao vội sa nhanh?
Lệ rơi vì nỗi em anh xa đời.

Sao cứ sa, lệ cứ rơi
Đầy càng đầy mãi, có vơi bao giờ...

Bản dịch của Thanh Sơn (Budapest)
 
Sao rơi trên tận trời cao
Lệ rơi, rơi mãi, tuôn trào mắt anh
 
Vì đâu, sao lại rơi nhanh?
Khuất xa em mãi, mắt anh lệ trào
 
Nước mắt và những vì sao
Cứ rơi, rơi mãi, nhưng nào có vơi!

Bản dịch của Hoa Xuyên Tuyết (mạng Thi Viện)
 
Sao buồn sa giữa bầu trời 
Lệ tràn sa giữa mắt người đớn đau 
 
Sao rơi nào biết vì đâu 
Lệ rơi vì nặng khối sầu xa em 
 
Lệ sa, sao cứ sa thêm 
Lệ rơi, sao cứ rơi đêm chẳng đừng... 
 
* Thi phẩm HA ÉLETÉBEN... (Petőfi Sándor)

Bản dịch của Hoa Xuyên Tuyết (mạng Thi Viện)

Nếu anh chưa yêu khi em sống trên đời,
Bé con dễ thương tóc vàng óng ánh,
Thì của em đây, trên giường chết lạnh
Cả cuộc đời anh và trọn vẹn tình nồng

Có gì đẹp chăng, có gì đẹp chăng trên giường chết u buồn
Như rạng đông thiên nga sáng lòa cất cánh
Như tinh khôi tuyết ôm ấp cành hồng giá lạnh
Lay động phía trên là bóng trắng tử thần…

Bản dịch của Thanh Sơn (Budapest)

Nếu đời cô bé dễ thương
Tóc vàng óng ánh, không vương tình này
Đời tôi và khối tình say
Cả trên giường chết, vẫn bay theo nàng
 
Trên giường chết thật nhẹ nhàng
Bay như cánh hạc, ánh tràn bình minh
Như đóa hồng đông, tuyết phủ trắng tinh
Bên trên, bóng trắng tử thân lung linh.

NCTG


 

Theo dòng sự kiện

 

Xem tiếp...

Những tin mới hơn

 

Những tin cũ hơn