04:32 13/07/2012
(NCTG) “Em biết là anh nhớ. Và em cũng thế. Chúng ta đã là những người trưởng thành và hạnh phúc theo cách của mình. Nhưng, đôi khi chỉ là một cái tên giống tên anh cũng làm em giật mình, quặn lòng với bao nhiêu kỷ niệm của một thời đã xa xa lắm…”.
13:45 22/06/2012
(NCTG) “Dù cho em đã không thể có anh trong đời thực như em mong muốn, dù chuyện của anh và em có thể chỉ là một giấc mơ, nhưng cái gì mình đã có sẽ là mãi mãi. Tình yêu của anh, vẫn ở góc nào đó thật sâu trong ký ức của em, cho em thêm sức mạnh và yêu thương”.
20:38 15/05/2012
(NCTG) “Đôi khi em đã mong gặp lại anh, chỉ đơn giản để nói với anh rằng em đã hiểu, dù đã muộn... Ngay cả khi không thể có anh thực sự, em vẫn có tình yêu của anh”.
13:07 06/05/2012
(NCTG) Buổi sáng Chủ nhật, ra khỏi nhà, trời vừa mưa xong, hơi so vai vì lạnh, nhìn quanh thấy đâu đâu cây cũng đã mướt mát xanh rì những lá. Tự nhiên bùi ngùi, ừ vậy là hết một kỳ nghỉ dài và mùa xuân cũng qua đi thật rồi!
12:35 12/04/2012
(NCTG) “Chỉ cần mình chân thành và trọn vẹn sống, trọn vẹn yêu cho từng khoảnh khắc, là mình đã có, đã “được” nhiều lắm rồi - cô nghĩ vậy. Khoảnh khắc mà cô đã có với anh sau mười tám năm, giờ đã là một phần của đời cô - cũng như nụ hôn đầu mà anh từng trao cô - và cô hạnh phúc vì những giây phút êm đềm ấy”.
11:41 26/03/2012
(NCTG) “Chỉ biết từ giờ anh lại là người tự do, tháng tới tiện cho anh đi du lịch quá, vé đặt sẵn rồi. À, mà trước hết gọi điện cho ai đó rủ đi uống rượu chúc mừng tự do đã! Chắc chắn anh cũng không bao giờ biết, lúc anh đang điện thoại vui vẻ rủ bạn đi uống rượu, thì ở ngay dưới đường, cô đang lặng lẽ đi bộ với mấy đứa trẻ và rất nhiều hành lý trên vai...”.
09:07 13/02/2012
(NCTG) Buổi sáng lên tàu, thấy mấy cô bé học sinh cấp 2 lỉnh kỉnh những túi to rất đẹp, mình chợt à lên, Valentine's Day!
21:47 10/02/2012
(NCTG) “Cô không đơn độc, ở nơi rất xa xăm kia, sau 10 năm, 20 năm, vẫn có anh luôn bên cạnh. Ngày xưa đã rất xa, chỉ còn những ngày mới trước mặt. Ngoài cửa sổ, gió lạnh, tuyết rơi, nhưng trời rất trong, rực rỡ nắng vàng, những cành đào li ti nụ chẳng mấy chốc là mùa xuân...”.