CÁI CHẾT BI THẢM CỦA TUYỂN THỦ FEHÉR MIKLÓS
- Thứ sáu - 30/01/2004 22:18
- In ra
- Đóng cửa sổ này
(NCTG) “Các khán giả xem truyền hình được chứng kiến một quang cảnh khủng khiếp: nhiều cầu thủ của cả hai đội, mắt đẫm lệ, quỳ sụp xuống sân cỏ và cất lời cầu nguyện cho tính mạng của Fehér”.
Sự ra đi của một vận động viên đỉnh cao bao giờ cũng gây chấn động đối với giới hâm mộ và những người yêu thể thao. Trường hợp của Fehér Miklós cũng như thế: cầu thủ 25 tuổi này của đội tuyển Hung - và của câu lạc bộ (CLB) nổi tiếng Benfica (Bồ Đào Nha) - đã qua đời đột ngột ngay trên sân cỏ, trong trận đấu với đội Guimaraes trong khuôn khổ giải vô địch Bồ Đào Nha.
Cái chết của Fehér Miklós đã khiến thế giới túc cầu sửng sốt và bàng hoàng. Trong tang lễ được cử vào ngày 28-1-2004 tại thành phố quê hương anh, Győr (Hungary), ngoài Bộ trưởng Bộ Thanh niên và Thể thao Hung và một số vị chức sắc thể thao Hung, còn có sự hiện diện của một “phái đoàn” đông đảo gồm 170 người đến từ Bồ Đào Nha bằng máy bay riêng.
Đó là các bạn hữu của Fehér trong CLB Benfica (Argel, Helder, Miguel, Nuno Gomes, Simao, Zahovic...); ông Gilberto Madail, Chủ tịch Liên đoàn Bóng đá Bồ Đào Nha; ông Antonio Bagao Felix, Bộ trưởng Bộ Lao động Bồ Đào Nha; ông Herminio Loureiro, Quốc vụ khanh Thể thao của Hội đồng Chính phủ Bồ Đào Nha...
Chủ tịch CLB Benfica, ông Luis Filipe Vieira, để đáp ứng yêu cầu của các cổ động viên, đã tuyên bố sẽ không bao giờ cấp số áo 29 (của Fehér Miklós) cho bất cứ cầu thủ nào của Benfica.
Chiếc áo “độc quyền” của Fehér
Cái chết bi thảm của Fehér, cho đến nay, vẫn còn nhiều bí ẩn. Hôm ấy, vào phút thứ 60 của trận đấu giữa Benfica và Guimaraes, Fehér bị trọng tài phạt một thẻ vàng và huấn luyện viên José Antonio Camacho quyết định cho anh ra sân. Khi đó, Fehér nở một nụ cười (hình ảnh định mệnh này đã được báo chí và các hãng truyền hình trên khắp thế giới đăng tải khắp nơi), đi vài bước, rồi cúi đầu, ôm hai đầu gối và ngã vật ra sân cỏ.
Ngay lập tức, các đồng đội của anh chạy đến, một cầu thủ bưng đầu để Fehér khỏi nuốt lưỡi, và các bác sĩ của Benfica đã làm tất cả để hô hấp cho Fehér. Các khán giả xem truyền hình được chứng kiến một quang cảnh khủng khiếp: nhiều cầu thủ của cả hai đội, mắt đẫm lệ, quỳ sụp xuống sân cỏ và cất lời cầu nguyện cho tính mạng của Fehér. Tuy nhiên, Thần chết đã không buông tha anh: cho dù được cấp cứu và chở vào viện rất nhanh, cho dù trái tim anh đã hai lần đập lại, nhưng cuối cùng cầu thủ này đã vĩnh viễn ra đi.
Fehér Miklós qua đời, tuyển Hung mất đi một cầu thủ trẻ đầy triển vọng. Sinh ngày 20-7-1979 tại Tatabánya, Fehér chơi trận đầu tiên trong giải ngoại hạng Hung mùa bóng 1995/96 trong sắc áo đội Rába ETO (thành phố Győr) và ngay ở mùa bóng sau, anh đã được bầu là cầu thủ trẻ xuất sắc nhất của Hung. Rồi Fehér được “xuất ngoại” ở tuổi còn rất trẻ và những năm sau, anh thi đấu trong các câu lạc bộ có tiếng như FC Porto, SC Salgueiros, SC Braga và Benfica.
Fehér đã đạt được những thành tích đáng kể: cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất của SC Salgueiros (mùa bóng 1999/2000); cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất của SC Braga (mùa bóng 2001/2002); 2 lần vô địch & 2 lần đoạt Siêu Cúp Bồ Đào Nha. Tại Hung, năm 2001, Fehér được trao giải Puskás Ferenc dành cho cầu thủ trẻ xuất sắc nhất và trong 25 lần khoác áo tuyển Hung, anh đã ghi bốn bàn thắng, trong đó đáng nhớ nhất là cú hatrick (ghi ba bàn thắng liền) trong trận gặp tuyển Lithuania (ngày 11-10-2000; trận này, tuyển Hung đại thắng với tỉ số 6-1).
Thân phụ và thân mẫu Fehér Miklós bên cạnh tượng đài của anh, được dựng tại sân vận động của CLB Benfica
Cách đây ba năm, cũng vào dịp đầu năm, tạp chí “World Soccer” (Bóng đá Thế giới) số đầu tiên của năm 2001 đã có một bài viết dài ca ngợi tài nghệ của Fehér Miklós: “Một cầu thủ tràn đầy năng lực và quyết tâm, chơi thông minh. Anh chơi nguy hiểm trên không trung và thật tài tình với trái bóng...”. Ba năm trôi qua và cũng vào một ngày đầu xuân, cả nước Hung và giới bóng đá thế giới phải vĩnh biệt một triển vọng trẻ, qua đời quá sớm một cách tức tưởi.
Không phải ngẫu nhiên mà nhật báo “Tự do Nhân dân” (Népszabadság) đã trích một dòng trong vở bi kịch “Hamlet”, kiệt tác của đại văn hào Shakespeare để chia tay Fehér Miklós: “Còn lại bây giờ, chỉ là tịch mịch vô biên!”. (*)
(*) “Hamlet”, Hồi V, Cảnh 2 Bản dịch của Bùi Anh Kha, Bùi Ý, Bùi Phụng, NXB Văn học, Hà Nội 1986.